Trốn dịch

Không biết lo toan tính toán để có dự trữ khác gì 'trốn dịch'?

- Bà đi đâu loáng cái đã thấy về, đi “trốn dịch’ à, sao ủ rũ vậy?

- Trốn tránh gì đâu, tôi ra Nhà văn hóa Nghĩa Tân lấy gạo, nhưng đông đúc chen chúc nhau nên người ta dừng rồi. Nghe cán bộ phường nói dịch dã thế này cứ sáp vào nhau là rất nguy hiểm. Đúng là, phát gạo kiểu ATM không ổn, nên đóng gói trước để đỡ phải chờ đợi lâu.

- Không lấy được gạo chiều nay nhà bà ăn gì?... À, may quá, bà nhà tôi về kia rồi, xách vẹo một bên thế kia là có gạo đấy, bà đợi chút sẻ ra mang về.

- Ừ nhỉ, có gạo thật,... này bà ơi, để tôi xách đỡ bà túi rau! À, bà đi từ mấy giờ, 8 giờ à? Tôi cũng ra giờ đó mà đông quá, 9 giờ đã dừng rồi. Bà làm thế nào có gạo?... Ôi trời, chú grab chở lên tận Trại Găng à? Trên đấy cũng đông à, họ đóng gói sẵn không?... Đi về gần hai chục cây mà chú grab không lấy tiền? Chú ấy cũng lấy gạo à? Xăng rẻ thật, nhưng không mấy người tốt như chú ấy đâu…

- Để cho bà nhà tôi thở chút, hỏi liên tục như thế ai trả lời kịp? Đây, tôi san đôi túi gạo bà mang về một nửa, mai ở phường này chắc cũng đóng túi dễ lấy rồi.

- Cảm ơn ông bà, đúng là một miếng khi đói bằng một gói khi no. Thật quí quá ông à, bởi tôi nghe nói là kho gạo dự trữ của Nhà nước cũng không dư dả gì.

- Ơ, bà này thạo tin nhỉ? Nhưng đó là do chưa nhập kho thôi, chứ Nhà nước có kế hoạch dự trữ mỗi năm hàng trăm ngàn tấn. Gạo trong dân và của các doanh nghiệp nhiều như thế này, muốn nhập kho chỉ cần hô một tiếng là đầy.

- Ông nói phải, nhưng mà ai hô, ai làm? Như nhà tôi với nhà ông đây, đang cần gạo ăn mà đợi người hô có lẽ chết đói! Tôi với bà nhà ông vừa rời khỏi nhà một chút đi lấy gạo thì ông bảo là “trốn dịch”, thật là…

- Tôi nói cho bà và cả bà nhà tôi rõ rằng, việc dự trữ trong gia đình là trông vào các bà. Con cháu ngày một đông, càng lớn chúng nó ăn càng nhiều, các bà không tính toán là lúc dịch dã thế này đứt bữa như chơi. Không biết lo toan tính toán để có dự trữ khác gì “trốn dịch”?

- Vâng, chúng tôi lo toan tính toán, còn các ông làm gì?

- Chúng tôi làm… những việc các bà không làm được. Chúng tôi làm ra bao nhiêu đưa hết về cho các bà, nên các bà phải tính toán giúp, để chúng tôi còn nghĩ ra việc mà làm chứ có rảnh rang chơi bời đâu?

- Dạ vâng, đàn ông các ông làm những việc lớn! Lớn thế nào tôi không biết, chỉ biết là bà nhà ông vừa phải nhờ xe grab lên tận Trại Găng lấy gạo phát chẩn. Ông thật hợp chuyện với ông nhà tôi. Cảm ơn ông bà về nửa túi gạo, xin phép tôi về, kẻo ông nhà tôi lại hỏi tôi đi đâu ‘trốn dịch”./.

Mic

Bình luận

    Chưa có bình luận