Thực ra là...

Con chó bé nhiều hôm tuột xích xổng ra, và con bé sủa thì con lớn sủa theo.

- Bố ơi, bố phải mua cái xích to cho con chó lớn nhà mình, chứ từ sáng đến tối không ai ở nhà coi sóc, nó giật tuột xích chạy rông ra ngoài ngõ sủa ầm ĩ, chưa kể nó xả thải không rõ vào cửa nhà nào…

- Con chó lớn nhà ta có sủa đâu nhỉ?

- Vâng, nhưng tuột xích ra ngõ quen rồi nên nó coi ngõ như nhà nó. Mà thực ra là… nó không sủa. Nhưng còn con chó bé nhiều hôm tuột xích xổng ra, và con bé sủa thì con lớn sủa theo. Shipper không dám vào ngõ nên họ kêu ca, nhiều chủ nhà phản ánh với bác tổ trưởng. Tối qua bố về muộn, bác tổ trưởng sang và yêu cầu phải xích cả chó to chó bé lại, đảm bảo không tuột xích chạy rông.

- Thế à, tổ trưởng dân phố quan tâm đến cả chó mèo, thật là quí hóa quá! Chiều nay bố sẽ mua cái xích to. Ông tổ trưởng còn yêu cầu gì nữa không?

- Dạ không. À quên, còn ạ, bác ấy bảo phải đưa chó mèo đi tiêm phòng dại.

- Ờ, mấy con chó này mẹ mày bảo bố là tiêm phòng rồi, mấy lần mẹ mày ôm nó về bên ngoại.

- Bên ngoại là phường khác, tiêm rồi thì phải có giấy chứng nhận mang sang nộp ở phường ta mới ổn bố ơi.

- Giấy tờ phức tạp nhể! Để tối nay bố hỏi mẹ mày xem sao.

- Thôi ạ, bố không phải hỏi. Thực ra là… con không tin chó nhà mình đã tiêm.

- Thực ra là… là thực ra gì? À, bố cũng phải nhìn thấy mới tin./.

Mic

Bình luận

    Chưa có bình luận