- Ông xem thế nào chứ trước đây quán bên kia đường và quán nhà mình khách khứa vào đông ngang ngửa nhau, vậy mà từ sau Tết đến giờ bên mình vắng hẳn so với bên đó, kể cả người ngồi ăn uống tại chỗ và người mua mang về.
- Xem thế nào được, bà so sánh vậy nhưng bà không thấy hoặc thấy mà không biết là bên mình đông khách nhờ cái nhà chờ xe buýt.
- Ờ ờ, có lẽ ông nói đúng, nhưng mà tôi thấy xe buýt sau Tết chạy qua đây nhiều hơn trước Tết. Chả lẽ khách họ xuống đây rồi sang quán bên kia đường?
- Bà đúng là chỉ nhìn thấy cái vỏ bên ngoài. Sau Tết xe buýt chạy nhiều hơn thật, nhưng bà nhìn kỹ xem, chuyến nào cũng chỉ lác đác một vài người, có chuyến xe chạy không, tôi hỏi bà lấy đâu ra khách vào quán? Nhà chờ cũng vắng tanh vắng teo. Từ sáng tới giờ gần trưa rồi mà tôi với bác hàng xóm ngồi hút thuốc lào vặt ở đây chưa thấy ai vào nhà chờ xe buýt.
- Xe buýt vắng khách vậy sao vẫn chạy ông nhỉ? Xăng thì đang lên giá chưa có điểm dừng…
- Bà hỏi tôi vậy tôi hỏi ai? Tôi chỉ biết là tiền chi cho xe buýt chạy rông là tiền thuế của tôi với bà, của quán nhà mình và quán bên kia đường nữa. Có lẽ những người quyết định cho xe buýt chạy nghĩ rằng đồng tiền ấy không từ túi của họ.
- Ông nói thế tôi chả hiểu. Thôi, nếu xe buýt vẫn vắng khách thì ông nên tác động để họ chuyển cái nhà chờ xe buýt sang bên kia đường đi ông à.
- Cái bà này nói chuyện như đùa, bà tưởng cứ thích là chuyển được à?
- Tôi không nói đùa! Để tôi kể cho ông nghe, hôm qua tôi đi xe đạp điện tới ngã tư kia thấy đèn đỏ tôi dừng lại, vậy mà cái xe buýt to tướng dài ngoằng chạy sau vẫn đánh lái lách sang phải sát vào vỉa hè để vượt lên cướp đèn đỏ. Lái giỏi như thế thì đón khách bên này hay bên kia đường có khác gì nhau đâu?
- À, chuyện bà vừa kể lại là chuyện khác. Mà thôi, tôi cũng đang muốn nói sang chuyện khác. Hôm nọ tôi bảo con bé lớn nhà mình rồi, hôm nào bà nói thêm cho thống nhất rằng, tôi với bà cấm nó đi lại quan hệ với cậu shipper vẫn hay đến ăn ở quán nhà mình nhé!
- Sao lại cấm?
- Cũng từ cái ngã tư ấy, tuần trước tôi dừng đèn đỏ ở đó đã sát vỉa hè rồi, vậy mà vẫn có xe máy lách vào bên phải, tạt đầu và dừng lại khi vượt lên trước nửa bánh xe. Tôi nhìn sang và nhận ra đúng là cậu shipper ấy.
- Vậy hả? Thế thì không được, tôi cũng thấy không nên cho con mình đi lại với người như vậy.
- Còn nữa, từ nay nếu cậu shipper ấy vào quán nhà mình thì bà mời khéo sang bên kia đường mà ăn nhé!
Mic